Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

NHỮNG ÂM THANH NÁO ĐỘNG

Mình đang ngồi trong căn phòng nhỏ quen thuộc, bên ngoài thì đang hát karaoke, và những người hát thì cũng đã toàn hơi men cả rồi. Có lẽ họ chẳng thấy chút nào khó chịu vì âm thanh ầm ĩ mà họ đang tạo ra, họ cũng chẳng quan tâm đến những người khác có cảm thấy khó chịu hay không, vì đơn giản họ đang hòa vào làm một với thứ âm thanh ấy, nếu giờ không còn âm thanh ầm ĩ, chắc chắn họ sẽ ngủ say như chết.
Nhiều khi trong cuộc sống, mình cũng như họ lúc này. Mình đắm chìm vào những náo động mà không hề nhận ra là mình đang náo động. Mình làm người khác khó chịu nhưng lại chẳng hề biết là mình đang làm người khác khó chịu. Chỉ khi nào mình tách biệt ra khỏi những náo động ấy, im lặng, bình tâm để quan sát từ bên ngoài thì mới thấy, mới cảm được sự náo động mà mình đã bị cuốn vào.
Những náo động, khi mình sống trong nó, mình chẳng hề cảm thấy khó chịu, nhưng đồng thời cũng không biết được nó đang làm tổn hại đến mình như thế nào. Những người thường xuyên làm việc trong môi trường âm thanh lớn như quán bar, dàn nhạc, thì tự nhiên thính giác bị ảnh hưởng, thần kinh cũng bị ảnh hưởng và dễ trở nên bị kích động. Nhưng họ khó có thể nhận ra cho đến khi sinh ra bệnh. Mình cũng thế, nếu cứ để bản thân chìm trong những náo động của cuộc sống thì dần dần tâm sẽ mất bình an, dễ cảm thấy trống trải, chán nản và mệt mỏi.
Cũng phải nhận ra những náo động trong cuộc sống này là gì. Đó là những áp lực công việc, những lo lắng của cuộc sống, những trăn trở suy nghĩ của bản thân. Thật không dễ dàng gì để tự tách mình ra được khỏi những náo động ấy, vì chúng gắn với sự sinh tồn của mình. Mình không thể bỏ công ăn việc làm để tìm sự yên bình, mà thực ra sự yên bình đó chỉ kéo dài trong tích tắc, bởi sau đó mình sẽ lại rơi vào sự lo lắng mới với công việc mới. Vậy thì phải làm sao đây?
Đó là một câu hỏi thật khó, không dễ gì tìm được một đáp án chính xác hoàn toàn. Nhưng có một điều chắc chắn là nó phụ thuộc vào suy nghĩ, thái độ và tinh thần của mình. Suy nghĩ cần phải tích cực với những điều mình đang sống: công việc, các quan hệ, những trách nhiệm,... Luôn nhìn thấy những điều tốt đẹp ngay cả trong khó khăn, thử thách. Luôn sẵn sàng chấp nhận những kết quả không mong muốn khi mình đã cố gắng hết sức. Biết tự nhận bản thân mình luôn có những thiếu sót để sẵn sàng đón nhận những góp ý lẫn những lời thị phi. Cần giữ cho bản thân luôn bình tĩnh, không giận dữ, không nhiều lời, tránh những nơi buôn chuyện, dành thời gian để nhìn lại mình mỗi ngày, tìm đến với nguồn sức mạnh thiêng liêng nơi Thiên Chúa qua việc cầu nguyện, đọc Kinh Thánh, tham dự Thánh Lễ, Lần Hạt. Hãy biết hạn chế ôm đồm quá nhiều việc, hãy biết điểm dừng để bản thân không bị lôi vào guồng quay của sự náo động núp bóng dưới những việc làm đạo đức, vì nếu để bị cuốn vào guồng quay đó mình sẽ dần trở nên náo động.
Nhưng trên tất cả, cần phải biết khiêm nhường tự hạ, biết phó thác mọi sự trong tay Chúa và Mẹ, biết tìm đến với Chúa trong mọi giây phút để xin Chúa giữ gìn mình khỏi những náo độngvà luôn biết tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Những náo động dù ầm ĩ nhất rồi cũng sẽ có lúc biến mất để nhường lại chỗ cho âm thanh êm dịu nhất đó là sự tĩnh lặng. Thoát khỏi náo động để đi vào tĩnh lặng, tĩnh lặng sẽ dẫn mình đến với sự bình an thật sự là chính Thiên Chúa.